Khóa chủ đềMùa lộc vừng

 Phúc đáp Phúc đáp Trang  123>
Tác giả
  Chủ đề Tìm kiếm Tìm kiếm Chủ đề  Lựa chọn cho Chủ đề Lựa chọn cho Chủ đề
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Chủ đề: Mùa lộc vừng
    Ngày đăng: 22/02/2011 lúc 4:35am


My kém tôi hai tuổi. Từ nhỏ, chúng tôi đã là hàng xóm. Cha vào tù 13 năm vì tội biển thủ công quỹ Nhà nước, mẹ liệt nửa người sau lần đột quỵ khi nghe tòa tuyên án, My nghỉ học, bươn trải kiếm sống để nuôi mẹ.

Mỗi dịp cuối tuần, ở Hà Nội về, tôi lại sang nhà My. Mẹ hay khuyên tôi sang đó giúp cô bé. Mùa bão nổi, căn nhà nhỏ không có đàn ông nên cái gì cũng mỏng manh, yếu ớt như dáng gầy của My oằn lưng đạp xe chở sọt rau trong chiều ngược gió.

Một hôm, nhìn My lúi húi ở bờ giếng rửa rau, tôi buột miệng:
- My xinh thật!
- Anh Đoàn không được trêu My!
Tôi cười. Nói vu vơ để thôi nghĩ miên man về nụ cười của cô bé.

Có chiều, hai đứa ngồi cạnh cây lộc vừng trước cửa, những bông hoa li ti rơi xuống mái tóc cô bé. Tôi hay lặng ngắm em rồi thầm nghĩ, nếu cha cô bé không rơi vào vòng lao lý, giờ này, em chắc cũng đang là sinh viên.
Và nếu em cởi bỏ bộ quần áo quê kệch để khoác lên mình bộ váy tay bồng như những cô gái thành phố nơi tôi học, chắc My sẽ thật đẹp, thật kiêu sa. Tôi tò mò hỏi My:
- My có người yêu chưa?
- Người yêu?... My ngần ngừ một chút… Em có rồi.
- My có người yêu rồi á?- Tôi ngạc nhiên.
- Chẳng lẽ em xấu đến độ không ai yêu à?
- Không. Nhưng ai?
- Anh Khang ở đầu xóm.

Tôi lục lại ký ức về xóm nhỏ, anh Khang là người đàn ông xăm trổ đầy tay, nhìn hầm hố, hay đi chiếc xe phân khối lớn chạy qua nhà tôi mỗi chiều. Nghe đâu là dân xây dựng. Nghĩ đến hai tiếng "xây dựng", tôi lại lo lo cho My. Không biết hai người đã quen nhau từ bao giờ? Sao em lại yêu người đàn ông đó?
- Mai anh có sang không?
- Có, sao?
- Mai em đi chơi với anh Khang.
- Ừ, vậy thôi.
Tôi đứng dậy, ra về. Con gái lớn phải có người yêu. Nhưng sao tôi giận My như thế…

Từ khi biết My có người yêu, tôi không sang nhà em nữa. Em đã có anh Khang rồi, cần gì sự quan tâm của tôi. Những chuyện lặt vặt như sửa cái bóng đèn, kéo nước từ cái giếng nhỏ sâu hun hút lên để My rửa rau không cần đến hai người đàn ông. Vậy mà cứ bứt rứt không yên.

Bà ngoại đi lễ chùa về, bà bảo tôi: "Đoàn, mang sang cho mẹ con cái My mấy cái oản với đĩa xôi đi con". Tôi cầm đĩa xôi, oản, chạy như bay sang nhà My.

Thấy tôi, My nói như reo:
- Dạo này anh bận à?
- Không. Áo mới à?- Tôi chỉ vào chiếc áo có nơ điệu đà My đang mặc, My xinh dịu dàng.
- Vâng. Đẹp không anh?
- Đẹp. Trước giờ sao không mặc thế này đi!
- Của anh Khang mua cho em đấy!- My cười bẽn lẽn.
- Ra chợ bán rau mà mặc thế này, người ta cười cho.- Tôi nói như hét vì bực dọc.
My tiu nghỉu nhìn tôi, mắt không khóc mà ầng ậc nước.
- Bà gửi lộc chùa cho mẹ con My đấy.- Tôi xót xa nhìn vẻ thất vọng của em.
- Vâng, cho em gửi lời cảm ơn bà.
- Anh Khang có sang không?
- Anh ấy đi công trình ở Hưng Yên, tối mới về anh ạ.
- Thích nhỉ. Chắc lại sắp có quà!
My nhìn tôi, buồn buồn. Tôi cầm đĩa xôi vào nhà cho My rồi đi về. Giọng My run run:
- Anh có gì giận My à?
Tôi giận gì nhỉ? Có lý do gì mà giận? Trong lòng thấy tê tái đến lạ.

Sáng, tôi gặp anh Khang ngồi trong quán café nhạc Trịnh, vòng tay ôm một cô bé rất xinh. Cũng mặc áo nơ màu hồng phấn. Cô bé đeo kính cận, tóc ngắn. Không phải My. Muốn lao đến lột bộ mặt Sở Khanh. Nhưng lại thôi. Buồn vui lẫn lộn.

Chiều, gió heo may kéo tôi về với căn nhà nhỏ của My. Định nói cho My chuyện anh Khang nhưng không biết bắt đầu thế nào. Chẳng lẽ để em bị tên Sở Khanh đó lừa gạt sao…
- My này.
- Gì anh?- My tròn mắt nhìn tôi.
- Hoa lộc vừng rơi trên tóc kìa.- Tôi không dám đối mặt với My để nói chuyện sáng nay.

My cười, nhẹ đưa tay vuốt mái tóc dài vương hoa lộc vừng, từng bông nhỏ xíu rơi xuống làm tôi nghĩ tới số phận My… Con gái có thì, con gái ít học như My lại càng chóng qua thời con gái.

- My này, anh Khang có người khác rồi. My biết không?
My buồn buồn:
- Em biết.
- Sao My không chia tay anh ta?
- Em không thể.
- Sao My ngốc thế? Hết đàn ông rồi à?
My bật khóc nức nở. Tôi khẽ kéo My vào vai tôi để cô bé khóc. Đã 6 năm rồi, kể từ ngày cha vào tù, My mới lại khóc nhiều như thế. Phụ nữ thật kỳ lạ, có những khi họ mạnh mẽ đến sợ hãi, có lúc yếu đuối đến đáng thương. Cũng như My, từ cô bé sống trong kén nhung phải lột kén để ngày ngày mỏi miệng rao bán rau ngoài chợ giờ đang khóc vì lần đầu tiên biết yêu.
- Ngày mai anh sẽ gặp anh Khang nói chuyện.
- Đừng anh,- My gạt nước mắt, ngẩng lên nhìn tôi- để em tự giải quyết.
Câu chuyện cắt ngang khi mẹ gọi tôi về tiếp khách, cô Hoa bạn mẹ và con gái tới chơi. Hoa Tâm, con gái cô, học cùng lớp Cao học kinh tế ở Hà Nội với tôi.

Sáng sau, đưa My tới quán café nhạc Trịnh. Chọn một chỗ ngồi ở góc trong cùng bên phải, nơi treo chiếc đàn ghita đứt 1 dây. "Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn/Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm/Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng... " tiếng hát Song Giang làm em run rẩy… My nhìn từng giọt café đen đang tí tách nhỏ xuống đáy chiếc ly trong veo:
- Anh này, sao cuộc đời cứ vắt cạn từng giọt vui của My như thế?
Tôi lặng nhìn My, không trả lời. Chưa bao giờ tôi nghe một câu hỏi đắng đến thế.
Tôi chở My về. Chia tay My, tôi chỉ dặn:
- My, đợi anh học xong Cao học nhé!
- Làm gì ạ?
Tôi rồ ga đi, không dám trả lời câu hỏi của My.

Tôi sang Hà Nội, lao đầu vào học, chỉ có tết mới về nhà, cũng chẳng dám qua nhà My vì day dứt chuyện hôm nào.

Tuần sau tôi nhận bằng Thạc sĩ. Tôi qua nhà My. My vẫn thế, vẫn gầy, vẫn mỏng manh.
- Anh mới về!- My reo lên. Hôm qua em gặp mẹ anh, mẹ nói anh được đi du học ở Đức?
- Ừ.- Tôi nhìn thẳng vào My.
My quay mặt, tránh ánh nhìn của tôi. Hoa lộc vừng lại vương lên tóc.
- Tối nay, lại đi café với anh, My nhé!
- Vâng. À, mẹ còn nói du học về anh sẽ lấy một người vừa giỏi, vừa đẹp như chị Hoa Tâm.
- Vớ vẩn.- Tôi cau mày. Thế nhé! Anh về nói chuyện với bà.
Tối, tôi dẫn My đến quán café nhạc Trịnh, ngồi ở góc bàn bên phải, chiếc đàn ghita đã được nối dây bao giờ. Tôi nhìn My, rồi nhìn xuống túi áo. Tôi đã vừa học, vừa làm để có thể tự mình chuẩn bị cho đám cưới. Chiếc nhẫn trong túi, tôi đã đặt có 2 chữ Đ và M lồng vào nhau như món quà bất ngờ cho lời hẹn của tôi 1 năm trước. Nhìn vào tay My, tôi sững sờ:
- My… Tay My…
My nhìn xuống ngón tay áp út bàn tay trái, gương mặt bình thản. Rồi em cười mà đôi mắt buồn như sắp khóc. Em nói nhiều về tình yêu của em nửa năm nay, về người đàn ông đã chăm sóc em, chia sẻ buồn vui cùng em… Tai tôi ù đi. Em nói chúc tôi hạnh phúc với người như Hoa Tâm. Tôi nghe tiếng tim mình lách cách vỡ.
Đưa My về, tôi không nói câu nào. Tới cổng, My nói khẽ:
- Cảm ơn anh, vì tất cả.
- Ừ.- Tôi cười rồi quay xe, tôi chưa muốn về nhà.
Cô gái bước vào nhà, tháo khỏi tay chiếc nhẫn Mỹ Ký mới mua sớm nay ngoài chợ. Bà mẹ già nhìn cô, đôi mắt u ẩn.
- My à, sao phải làm thế hà con? Đoàn nó yêu con thật lòng, mẹ biết mà!
Cô cười, bước ra ngoài, ngồi xuống gốc cây lộc vừng. Từng bông hoa li ti rơi xuống mảnh sân nhỏ.
- Mẹ, mai con gọi người đến chặt cây lộc vừng nhé! Mai con cắt tóc.
Không nghe thấy tiếng trả lời. Đêm tịch mịch. Chỉ còn nghe tiếng ễnh ương rền rĩ, tiếng gió đang thổi. Đêm không trăng, sao dật dờ xa thẳm.

Vài năm nữa, Đoàn sẽ trở về với tấm bằng Tiến sĩ kinh tế, sẽ cưới một người vợ giỏi giang, xinh đẹp, con nhà đài các như Hoa Tâm. Còn cô, một cô gái chưa học hết cấp ba, chẳng hiểu thế nào là kinh tế học, chỉ ngày ngày đếm từng đồng lẻ bên sọt rau ở chợ, làm sao có thể mang lại những điều mẹ Đoàn kỳ vọng.

Mắt cô nhòa đi. Văng vẳng đâu đây tiếng nhạc nhà ai mở muộn "Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời/Không chờ, không chờ ai"…



Truyện ngắn của Hoàng Nguyệt Hương

Nguồn: baobacninh

Người sửa: diemnhi262 - 22/02/2011 lúc 4:52am
Quay lên trên
minhken Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 26/12/2010
Khu vực: TP. HCM
Tình trạng: Offline
Điểm: 573
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 26/02/2011 lúc 9:18pm
" cái oản" là gì vậy Nhi?
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:03am
E mới tìm được 2 tấm hình ở web. Đỏ đỏ, vàng vàng này a:



Oản là xôi hay là bột bánh khảo được nén chặt vào khuôn (cũng có khi là nén bằng tay), đóng thành khối hình nón cụt, dùng để cúng lễ a ah.
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:23am
Bậy quá! Oản là thứ xôi trắng hay cơm nếp được đóng vào khuôn gỗ, kích thước bằng cái chén hoa hồng. Oản được đặt trên lá mít cắt đầu đã rửa sạch.
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:27am
Chú chưa ăn oản bột bg ah? Oản bột đặt trên giấy bìa!
Về đền Bà Chúa mà xem!

Người sửa: diemnhi262 - 27/02/2011 lúc 5:28am
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:37am
Việc gì phải về xem mới biết? Lễ bây giờ còn đông hơn chợ. Cái thứ này được gọi là oản để mâm đồ cúng có đủ và quay vòng được. Chắc mấy năm nữa, bọn nó còn nghĩ ra oản bằng nhựa cho bền, cũng chưa biết chừng.
Bài viết này có tí chất quê. Cho hình ảnh cái oản này vào làm chất lượng bài viết giảm phân nửa. Viết hay ở chỗ là làm cho người đọc phải tưởng tượng, không thì viết truyện tranh cho nó lành.

Người sửa: CaKhoai - 27/02/2011 lúc 5:44am
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:53am
Cái oản bột í, nó có lâu lắm rồi chú ạ.
Oản nhựa cũng có rồi.
Khái niệm "Oản" cháu cũng mới xem lại ở Từ điển Tiếng Việt của bác Hoàng Phê (năm 1994) đã có rồi.
Còn chuyện tưởng tượng, cháu đang cụ thể hóa cho a MK dễ hình dung chú ạ, nó nằm trong phần giải nghĩa.
Quay lên trên
Vu-Ga Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng


Gia nhập: 11/02/2011
Khu vực: hanoi
Tình trạng: Offline
Điểm: 129
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:53am
Ta lại về quê mẹ một chiều xa...
Ngây ngất hồn ta
  Hương nếp oản xôi gà,
Ngượng nghịu đôi chân
  Bờ hoen, mắt lá...
Ta lại về...
   Quê mẹ một chiều xa...
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 5:57am
Ta là ta không quý cái bạn nào mà bơ ta đâu!
Ở trên bản ta, ta cứ ÉT MỜ ÉT là có RÌ PỜ LAI ngay, đằng này...
Quay lên trên
Vu-Ga Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng


Gia nhập: 11/02/2011
Khu vực: hanoi
Tình trạng: Offline
Điểm: 129
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 6:01am
Ban đầu được viết bởi diemnhi262 diemnhi262 viết:

Ta là ta không quý cái bạn nào mà bơ ta đâu!
Ở trên bản ta, ta cứ ÉT MỜ ÉT là có RÌ PỜ LAI ngay, đằng này...
Nói thầm thì đằng ấy có nghe được không? Chẳng nhẽ nhưng gì muốn nói lại cứ phải gào lên à?LOL
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 6:03am
Ta lại về quê mẹ một chiều xa...
Ngây ngất hồn ta
  Hương OẢN BỘT xôi gà,
Ngượng nghịu đôi chân
  Bờ hoen, mắt lá...
Ta lại về...
   Quê mẹ một chiều xa...
@Vú - gà: Cám ơn!
---------
Đúng là Hoàng Phê. Uống cho lắm vào! :))
@Từ điển phát hành năm 1994 không đồng nghĩa với việc oản có từ năm 1994. Oản có từ bao giờ thì cụ ông Hoàng Phê cũng không biết. Ông Hoàng Khoai cũng chỉ biết vậy thôi. :))
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 6:14am
Cháu nói là năm ấy đã có rồi, chứ k phải bây giờ mới có chú ạ.
Quay lên trên
minhken Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 26/12/2010
Khu vực: TP. HCM
Tình trạng: Offline
Điểm: 573
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 6:39am
cái oản này nhìn giống cái bánh in trong mình. ko biết đúng ko nữa cài này ăn có giống bánh in ko?
Quay lên trên
minhken Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 26/12/2010
Khu vực: TP. HCM
Tình trạng: Offline
Điểm: 573
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 6:43am
Ban đầu được viết bởi CaKhoai CaKhoai viết:

Việc gì phải về xem mới biết? Lễ bây giờ còn đông hơn chợ. Cái thứ này được gọi là oản để mâm đồ cúng có đủ và quay vòng được. Chắc mấy năm nữa, bọn nó còn nghĩ ra oản bằng nhựa cho bền, cũng chưa biết chừng.
Bài viết này có tí chất quê. Cho hình ảnh cái oản này vào làm chất lượng bài viết giảm phân nửa. Viết hay ở chỗ là làm cho người đọc phải tưởng tượng, không thì viết truyện tranh cho nó lành.

bác Cả oi em ko biết phải hỏi. làm gì bác phê bình em nó lắm thế. với lại dùng tiếng địa phương sao em biết
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:07am
E chưa ăn bánh in bao giờ nên k trả lời anh được. Nhưng OẢN là từ toàn dân!
Quay lên trên
minhken Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 26/12/2010
Khu vực: TP. HCM
Tình trạng: Offline
Điểm: 573
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:17am
Ban đầu được viết bởi diemnhi262 diemnhi262 viết:

E chưa ăn bánh in bao giờ nên k trả lời anh được. Nhưng OẢN là từ toàn dân!

trong anh hỏi 10 người hết 9,5 người ko biết rồi. còn 0,5 người biết thì cũng trả lời mù mờ.
Quay lên trên
CaKhoai Xem...
Q.lý Diễn đàn
Q.lý Diễn đàn
Hình đại diện

Gia nhập: 13/09/2008
Khu vực: Hà Nội
Tình trạng: Offline
Điểm: 5223
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:23am
Ban đầu được viết bởi minhken minhken viết:

Ban đầu được viết bởi CaKhoai CaKhoai viết:

Việc gì phải về xem mới biết? Lễ bây giờ còn đông hơn chợ. Cái thứ này được gọi là oản để mâm đồ cúng có đủ và quay vòng được. Chắc mấy năm nữa, bọn nó còn nghĩ ra oản bằng nhựa cho bền, cũng chưa biết chừng.
Bài viết này có tí chất quê. Cho hình ảnh cái oản này vào làm chất lượng bài viết giảm phân nửa. Viết hay ở chỗ là làm cho người đọc phải tưởng tượng, không thì viết truyện tranh cho nó lành.

bác Cả oi em ko biết phải hỏi. làm gì bác phê bình em nó lắm thế. với lại dùng tiếng địa phương sao em biết

Ặc! Chú cứ hỏi, anh cứ nói. 2 chuyện này chẳng liên quan với nhau. Người Hanoi chỉ dùng từ địa Phương của Hanoi thôi. :)
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:25am
Ban đầu được viết bởi minhken minhken viết:

Ban đầu được viết bởi diemnhi262 diemnhi262 viết:

E chưa ăn bánh in bao giờ nên k trả lời anh được. Nhưng OẢN là từ toàn dân!

trong anh hỏi 10 người hết 9,5 người ko biết rồi. còn 0,5 người biết thì cũng trả lời mù mờ.

hihi. A làm e nghĩ chuyện tên bạn khoe: "Tao vừa ăn 1 trái bom" í!
Quay lên trên
minhken Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 26/12/2010
Khu vực: TP. HCM
Tình trạng: Offline
Điểm: 573
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:26am
bác Cả ngang như cua, ngang còn hơn diemnhi262
Quay lên trên
diemnhi262 Xem...
Nhi đồng
Nhi đồng
Hình đại diện

Gia nhập: 02/06/2010
Khu vực: Bắc Ninh
Tình trạng: Offline
Điểm: 807
Liên kết trực tiếp tới Chủ đề này Ngày đăng: 27/02/2011 lúc 7:29am
Cua làm sao ngang bằng em!!!!!!!!!!!!!!!!!
E ngang 1 cách có lý nhé!
Quay lên trên
 Phúc đáp Phúc đáp Trang  123>
  Chia sẻ Chủ đề   

Chuyển đến Chuyên mục Quyền tại Chuyên mục Xem...






Trang này được tạo ra trong 0.156 giây.